ngày 21 tháng 12 năm 2020
lựa chọn Abu Bakr nối ngôi thánh Muhammad đã chia rẽ giữa người Hồi giáo Sunni và Shiite cho đến ngày nay
trước khi Muhammad chết, nhà tiên tri đã tuyên bố sẽ không có sứ giả Chúa-chỉ-đường nào nữa xuất hiện, ngoài bản thân ông
một nhóm lãnh đạo đã nhất trí quyết định Abu Bakr đồng đạo của Muhammad tiếp nhận tước vị khalip, nghĩa là "người kế tục"; Ali là con trai của bố nuôi của Muhammad, căn bản Ali là anh em với nhà tiên tri, và cũng là nam Hồi giáo đầu tiên và đã nhiều lần lập công trong việc bảo vệ Muhammad và Hồi giáo; nhưng Ali mới hơn 30 tuổi, còn Abu Bakr đã gần 60 tuổi và chắc chắn được ưu tiên lựa chọn làm trưởng lão [sheikh] hơn
Abu Bakr vị khalip đầu tiên và bắt đầu chia rẽ Sunni với Shiite
những người ủng hộ Ali lãnh đạo đã tập hợp thành nhóm Shi'i nghĩa là quân kháng chiến [partisan] còn Abu Bakr (ảnh dưới) lãnh đạo nhóm Sunni
bè phái đã sớm bắt đầu ly khai khỏi liên minh của Muhammad, từ chối nộp thuế [charity tax] vào ngân khố ở Medina
trong cuốn sách Lịch sử thế giới qua đôi mắt của người Hồi giáo, tác giả Tamim Ansary viết: "nếu Abu Bakr cho phép ly khai, Hồi giáo hẳn đã đi đến một con đường khác, có lẽ đã biến đổi thành những thông lệ và tín ngưỡng đề cao cá nhân. Nhưng Abu Bark phản ứng bằng cách khép ly khai vào tội phản bội"
Abu Bakr tại vị khalip chỉ từ năm 632-634 nhưng thực hiện chính sách cứng rắn, cương quyết được-ăn-cả-ngã-về-không, đối ngược với hình ảnh được gây dựng trước công chúng là một trưởng lão hiền lành đem chia kẹo cho trẻ con đường phố
Vị vua khalip thứ hai Omar
tắm nước nóng và hấp hối vì cảm lạnh, Abu Bakr trước khi lâm chung đã truyền ngôi cho Omar [Umar] lần nữa đã bỏ qua Ali trẻ tuổi
tương truyền Omar phóng khoáng nóng nảy: câu chuyện rằng Omar trên đường đi giết Muhammad, bắt gặp em gái mình ngồi dưới cây và bà nói rằng muốn cải theo đạo Hồi; Omar đoạt lấy quyển kinh Cô-ran từ tay em gái và mở ra đọc và lập tức bị cảm hoá và cũng cải theo đạo Hồi
Omar trị vì từ năm 634-644 đã đặt nền móng cho thần học [theology] đạo Hồi, uốn nắn Hồi giáo làm một lý tưởng chính trị và gây dựng một đế chế đã lớn hơn cả La Mã - tác giả Ansary viết - "thành tựu đáng lẽ có thể đưa Omar sánh vai với những sứ đồ Phaolô, Karl Marx, Lorenzo de' Medici và Napoleon; nhưng hầu hết những người ngoài Hồi giáo đã chỉ biết đến Omar là khalip thứ hai, chân truyền của Muhammad"
Omar đã sắp xếp để Hồi giáo là một cộng đồng công bằng và chủ nghĩa cào bằng, đồng thời tiến hành một chiến dịch quân sự đã thành công bất chấp kèo quá chênh lệch
Omar chọn thuật ngữ 'thánh chiến' [jihad] tiêu diệt kẻ chống đối, đáng lẽ chỉ là từ miêu tả việc chiến đấu tự vệ; với một chút mỉa mai của rèn luyện đạo đức [moral gymnastic], Hồi giáo được tin rằng là vương quốc của hoà bình, cho nên bạo lực chống lại không-Hồi-giáo có thể được biện minh vì đổ máu sẽ, sau rốt, mở rộng vương quốc của hoà bình
khi Omar hạ thành, ông cho phép đạo Thiên Chúa và Do Thái được thờ phụng tuỳ ý; chỉ cần nộp một khoản thuế đã thấp hơn thuế nộp cho đế quốc Đông La Mã [Byzantine] cho nên có vẻ hời hơn
khi Omar mất, Hồi giáo đã cai trị diện tích hơn 2 triệu dặm vuông - tác giả Ansary viết - "các sử gia đã giải thích rằng hai đế quốc Đông La Mã và Sasan vừa đánh nhau năm 602-628 và mặc dù bề ngoài mạnh mẽ nhưng bên trong thì cả hai đã thối nát và gần sụp đổ"
năm 634 nô lệ Abu Lulu tên thật Piruz Nahavandi người Ba Tư đã đâm sau lưng Omar, không rõ vì tư thù hay trả thù chiến sự
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét