bánh mì được làm ở Pháp có vị không giống bất kỳ loại bánh mì nào khác. Tại sao? Theo luật, một chiếc bánh mì baguette chỉ có thể chứa bốn thành phần: bột mì, men, nước và muối. Không có gì kỳ lạ hay khó khăn ở đây. Nhưng đó là quá trình mà bốn thành phần đơn giản này kết hợp với nhau đã tạo nên đủ những sự khác biệt. Các thợ làm bánh có kỹ năng làm hàng trăm bánh mỗi ngày. Bột mì là một loại lúa mì đặc biệt. Tiệm bánh sẽ làm men tự nhiên để hỗ trợ làm bánh mì. Thêm vào đó, độ ẩm là lý tưởng để sản xuất bánh mì baguette hoàn hảo ở hầu hết nước Pháp. Bạn không thể tạo lại quy trình và môi trường chính xác này ở bất kỳ nơi nào khác. Cắn thử một miếng là bạn sẽ biết điều tôi đang nói.
Từ "baguette" có nghĩa là "cây gậy" hoặc "cây đũa phép" trong tiếng Pháp. Thật kỳ lạ, 'baguette' cũng có nghĩa là "đũa." Vì vậy, lần tới khi bạn đến một nhà hàng châu Á ở Pháp, hãy yêu cầu "les baguettes, s'il vous plaît". Khi đến thăm một cửa hàng bánh mì hoặc tiệm bánh ở Pháp, bạn có thể yêu cầu một chiếc bánh mì là bien cuite (nấu chín kỹ) hoặc pas trop cuite (không quá chín). Đó là một yêu cầu phổ biến, vì vậy đừng ngại hỏi. Đối với tôi, tôi không biết tại sao mọi người lại muốn một chiếc bánh mì baguette giòn xốp được làm công nghiệp. Tôi, bản thân, là một cô gái xinh đẹp.
Lịch sử của baguette chứa đựng nhiều câu chuyện khác nhau. Pháp từng có một ổ bánh mì dài và mỏng. Trong suốt triều đại của Louis XIV (ảnh trên), bánh mì có thể dài những một đến hai yard! Rõ ràng, ai đó đã làm bánh mỳ dài để ăn thoải mái. Lập luận là, một ổ bánh mì dài hơn sẽ cho phép có nhiều lớp vỏ hơn và đó là một điều tốt cho thực khách Pháp. Nó rất hợp với các món súp và món hầm được ưa chuộng bấy giờ. Nhưng nó không được gọi là bánh mì baguette.
Một truyền thống cũ đã ghi nhận thành tựu phát minh ra chiếc bánh mì baguette hiện tại của Pháp cho sĩ quan pháo binh người Áo, August Zang (ảnh dưới) mở tiệm bánh (ảnh trên) ở Paris thập niên 1830. (Anh ấy cũng được vinh danh là người giới thiệu bánh sừng bò đến Pháp. Người Vienna biết cách làm bánh ngọt ngon.) Zang mang theo anh ấy từ Áo một lò nướng sàn có thể bơm hơi nước vào quá trình nướng. Hơi nước cho phép lớp vỏ nở ra trước khi chín, tạo ra một ổ bánh mì nhẹ hơn. Những người kể câu chuyện đã nói thêm rằng "baguette" của Zang đã trở nên nổi tiếng chỉ sau một đêm.
Những người khác muốn có một câu chuyện Pháp hơn đã kể rằng những người thợ làm bánh của Napoleon là người đầu tiên sử dụng lò nướng hơi nước. Không chắc chắn rằng câu chuyện này có thể đứng vững trước phán xét của lịch sử. Hoặc có một đạo luật năm 1920 cấm thợ làm bánh nổi lửa lò nướng trước 4 giờ sáng để hạn chế công việc ban đêm. Câu chuyện này có thể đúng. Để đưa bánh mì tươi vào bàn ăn sáng, các thợ làm bánh đã sử dụng hình dạng bột mỏng hơn để cắt giảm thời gian nướng. Vì vậy, boule nặng và tròn hơn để ăn sáng trước đó, đã nhường chỗ cho bánh mì baguette dài và mỏng. Ngày nay, một thợ làm bánh vẫn được biết đến như một boulanger, được đặt tên theo tên theo hình thù bánh mì hồi ấy (ảnh dưới)
baguette, thay thế boule, đã nhanh chóng trở thành bánh mỳ được người dân Paris yêu thích. Mọi người đều yêu thích ổ bánh mới mềm hơn, nhẹ hơn, giòn hơn bánh mỳ boule cũ. Những thợ làm bánh cũng thích baguette vì nó ỉu quá nhanh, khách hàng phải quay lại mua bánh mới nhiều hơn mỗi ngày.
Một chiếc bánh mì baguette tốt sẽ có các lỗ lớn, không đều. Nếu nó có một cục bột mịn [fine], dù chỉ vụn nhỏ [mie] (crumb), nó có lẽ không được để nở đủ lâu. Ngoài ra, nếu bạn nhìn thấy những chấm nhỏ giống-chữ-nổi-Braille lộ lên ở dưới đế bánh (ảnh dưới: trên mặt bánh), bánh mì đã được nướng công nghiệp. Tránh bằng mọi giá!
Chỉ dành cho petit déjeuner (bữa sáng) thì người Pháp mới phết bơ lên bánh mì của họ. Trong các bữa ăn khác, bánh mì chỉ được sử dụng như một phương tiện để chấm nước sốt ngon hoặc để gá một lát pho mát êm dịu. Trừ khi bạn đang dùng bữa tại một nhà hàng có một hoặc hai ngôi sao sau tên của nó, bạn sẽ không tìm thấy một đĩa bánh mì. Lát bánh mỳ sẽ nằm trực tiếp trên bàn bên cạnh bạn. Đúng vậy. Bánh mỳ để trên bàn. Một trong những nét văn hóa mà tôi từng thấy khó làm quen, nhưng bây giờ dường như hoàn toàn chấp nhận được. (Tôi vẫn chưa thuyết phục được mẹ tôi). Nhân tiện, bơ thủ công của nhà sản xuất bơ Jean-Yves Bordier (ảnh dưới) vùng Brittany đã được các đầu bếp giỏi nhất thế giới săn đón. Đáng giá từng xu.
Đi đến boulangerie để mua bánh mì baguette hằng ngày của bạn là một dịp giao lưu xã hội. Điều đó có nghĩa là bạn phải ăn mặc chỉnh tề để ra khỏi cửa nhỡ bị hàng xóm của mình nhìn thấy bắt chuyện, và chắc chắn là sẽ phải trò chuyện với chủ cửa hàng hoặc thợ làm bánh. Mua một ổ bánh mì là một trong những cách tốt nhất để trải nghiệm cuộc sống hằng ngày ở Pháp.
Giờ. Nếu bạn nghĩ rằng bạn sẽ ghé vào tiệm bánh, lấy bánh mì muốn mua, và trả tiền rồi bỏ đi với động tác nhanh nhẹn dứt khoát, bạn có thể sẽ thấy bản thân thất vọng bởi quá trình này. Rất có thể, bạn sẽ phải đợi nghe một cuộc trò chuyện dài giải thích từng loại bánh mì đang được bày bán. Có lẽ, bạn sẽ hóng được các cuộc trò chuyện riêng tư về gia đình của một người như thế nào, các sự kiện địa phương và các sự kiện sắp tới, hoặc có thể chỉ là trao đổi vài câu đơn giản về thời tiết.
Với mỗi khách hàng đến trước bạn, người khách ấy sẽ mải nói chuyện [tête-à-tête] với người bán bánh. Đừng giục. Tốt hơn là rời đi mà không có bánh mì của bạn muốn mua, còn hơn là cố gắng giục một khoảng thời gian giao lưu trò chuyện, được tôn vinh và là thói quen quan trọng của văn hóa Pháp. Hãy tận hưởng nó. Tham gia. Thực hành tiếng Pháp của bạn. Mỉm cười. Nói, "Bonjour" trước khi yêu cầu bất cứ điều gì.
khi ở Paris, những người hâm mộ bánh mì và bánh ngọt sẽ thực hiện một cuộc hành hương đến tiệm bánh Du Pain et des Idées (ảnh dưới) huyền thoại. Thật đáng để đi bộ đến quận 10 để nếm thử bất kỳ món ăn thần thánh nào của họ, dù chỉ là bánh mì baguette đơn giản.
Có tin đồn rằng, một số người có một chút bánh mì còn sót lại vào cuối ngày; Tôi không biết họ nói gì. Nhưng người ta nói rằng người ta có thể bọc bánh mì baguette trong một miếng vải lanh hoặc khăn trà để giúp giữ cho nó tươi đến ngày hôm sau. Bạn cũng có thể cắt lát, nướng và sử dụng nó như một chiếc bánh mì nướng [crouton] chấm món súp hành tây của bạn. Avec formage - bien sûr!
Vậy làm thế nào để bạn tìm thấy một chiếc bánh mì baguette ngon? Hãy tìm boulangerie với một dãy người đứng xếp hàng đợi ngoài cửa. Đó là một dấu hiệu tốt đầu tiên. Dự kiến sẽ trả khoảng 1,10 euro cho một chiếc bánh mì baguette tốt. . . hoặc một chiếc baguette xấu nếu xui. Chúng có cùng mức giá.
Quan trọng hơn, khi bạn lên kế hoạch cho danh sách "những việc cần làm" hằng ngày của mình như mua bánh mì, hãy chậm lại. Hãy thoải mái hơn với bản thân. Tôi biết rằng đa nhiệm và bận rộn là tác phong được khuyến khích và khen thưởng ở nhiều nền văn hóa. Không phải ở Pháp. Hãy nhớ rằng, chúng tôi quyết định những gì có giá trị và quan trọng. Không ai "thắng" vì có nhiều việc lặt vặt nhất trong một ngày. Mở một trang sách ra trong cuốn "mua-bánh-như-người-địa-phương-ở-Pháp" (ảnh trên) mà đọc. Hãy lưu tâm. Thưởng thức khoảnh khắc. Tận hưởng quá trình chứ không chỉ là kết quả. Bánh mì baguette mang tính biểu tượng là một trong những niềm vui của cuộc sống hàng ngày ở Pháp. Nó có nhiều điều để dạy chúng ta về văn hóa và lối sống của Pháp và cách chúng ta có thể tìm thấy niềm vui trong những công việc đơn giản hàng ngày
À bientôt, Karen
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét